Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 74



So với các quốc gia khác thì mùa đông ở Tarrans rất ngắn, cũng rất độc đáo.

Trong suốt mùa đông công chúa Agier đã ở lại cung điện Tarrans để chuẩn bị cho lễ hội mùa xuân của Tarrans rồi mới trở về nước, thỉnh thoảng cô ta còn tìm cơ hội để ngăn Diops lại, nhưng đáng tiếc là lần nào cũng vồ hụt. Không phải là anh đang ở sảnh Thảo Chính để thảo luận quốc sự với Quốc vương, người ngoài không được quấy rầy thì sẽ là anh đang tháp tùng vị hôn thê cưỡi Nguyệt Quang Long ra khỏi thành ngắm hoa, không lần nào cô ta chặn người thành công.

Dù công chúa Aqier có ngốc đến mấy thì cũng biết những chuyện này là cố ý quá mức rõ ràng, chắc hẳn có người đang nhắm vào cô ta, không muốn để cô ta tiếp xúc với Vương tử Diops.

Công chúa Aigier cảm thấy chắc chắn việc này là do do Nhị công chúa của Calivert làm.

Có rất nhiều công chúa phải lòng Vương tử Tarrans, nhưng nay lại bị một công chúa vong quốc chiếm mất vị trí vị hôn thê của Diops, chắc hắn nàng công chúa đó giờ đang rất đắc ý và lo sợ Diops sẽ bị cướp đi nên mới có tình cản trở.

Công chúa Agier cảm thấy mình đã đã nhìn thấu được công chúa Lilian của Calivert rồi.

Nhưng thực ra Trì Am oan muốn chết, cô thật sự không làm gì hết, tất cả mọi việc đều do vị Vương tử kia tự mình làm.

Vương tử có dòng máu yêu tinh, giỏi nhất là điều khiển thực vật, có thể lấy được những tin tức mà anh muốn từ thực vật. Vương quốc Tarrang nổi tiếng với các loài hoa, đâu đâu cũng có hoa cỏ cây cối. Đây chính là những tai mắt của anh. Có thể nói là trong khắp xứ Tarrans ở đâu cũng có tại mắt của anh. Anh hoàn toàn có thể không mất công sức gì mà vẫn ung dung tránh được người mình không muốn gặp.

Anh không chỉ sử dụng kỹ năng thiên phú này để tránh những người mình không muốn gặp mà còn sử dụng tất cả thủ đoạn để theo dõi Trì Am, không cho phép cô tiếp xúc quá nhiều với Falan.

Người có thể theo dõi vị hôn thê của mình như một kẻ biến thái, ngoại trừ vị Vương tử này ra cũng không còn ai khác có thể làm vậy nữa.

Mỗi lần Trì Am đụng phải Falan trong cung điện, chưa kịp nói được hơn hai câu vị Vương tử này đã xuất hiện rồi.

Dần dà Trì Am đương nhiên sẽ dần sinh lòng nghi ngờ anh.

Nhưng tiếc là dù cô có nghi ngờ như thế nào thì Vương tử cũng sẽ nở nụ cười cao quý tao nhã đáp lại cô. Dáng vẻ cao ráo đẹp trai của anh khiến người ta bất giác sinh ra cảm giác áy náy thậm chí là nghi ngờ bản thân vì đã nghĩ oan cho anh.

Người đẹp sẽ luôn được ưu đãi hơn, Vương tử đã phát huy hết mức lợi thế đó của mình.

Trì Am cảm thấy xem như là mình đã nhìn thấu người đàn ông này rồi, anh luôn có thể phá vỡ sự hiểu biết của cô về anh.

Ngày cuối cùng của mùa đông là lễ hội mùa xuân của người Tarrans.

Vào ngày này Tarrans sẽ tổ chức lễ chúc mừng khắp cả nước, những người đàn ông sẽ ra khỏi thành đi săn từ sáng sớm, buổi chiều họ trở về sẽ kế kệ và xây bếp, còn những người phụ nữ sẽ chuẩn bị thức ăn phong phú để bắt đầu một buổi đêm cuồng hoan.

Trì Am được một nhóm thị nữ vây quanh tắm rửa, thay đồ cho.

Nhìn thấy Laura tự mình mang quần áo và trang sức đến, Trì Am không khỏi cảm thấy đau đầu, nói: “Thật ra ta thích đi săn cùng Vương tử hơn.”

Laura nghiêm mặt nói: “Công chúa điện hạ, người là một vị thục nữ cao quý, những hoạt động của đàn ông đều không thích hợp với người.” Nhưng trong lòng cô ấy thì thầm nghĩ nhất định phải giám sát chặt chẽ vị công chúa điện hạ này, không được để cô ở cùng một chỗ với kỵ sĩ của cô, tránh cho Vương tử nhìn thấy lại buồn lòng.

Lúc trước Laura thường xuyên đến địa lao thăm Falan và giúp đỡ anh ta. Vì vậy cô ấy đã sớm phát hiện ra vị kỵ sĩ này rất ái mộ Nhị công chúa của Calivert. Cho nên cô ấy đã coi anh ta như là tình địch của Vương tử nước mình. Tất nhiên Laura sẽ muốn giúp Vương tử của mình. Không thể để công chúa Lilian thường xuyên liên lạc với kỵ sĩ trưởng của cô được.

Trì Am không còn cách nào khác, chỉ đành để cô ẩy mặc đồ cho mình.

Vừa mới khoác lên mình chiếc váy phức tạp thì đã nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, đội săn bắn ra khỏi thành hôm nay đã quay về.

“Vương tử điện hạ trở về rồi, người không đi nghênh đón ngài ấy sao?” Laura thúc giục: “Người phải biết là từ sáng sớm nay công chúa Aqier đã đợi trong sân để được gặp Vương tử đấy.” Là vị hôn thê của Vương tử thì cô lại càng không thể lười biếng.

Khóe miệng Trì Am khẽ co giật, dưới ánh mắt mong đợi của Laura, cô đành phải xốc chiếc váy dài quét đất của mình đi ra ngoài.

Mới vừa đi tới hành lang trước cung điện, cô đã nhìn thấy một nhóm kỵ sĩ đang trở về trên lưng ngựa.

Người đi phía trước là Diops trong bộ đồng phục kỵ sĩ, anh nhanh chóng tung người xuống ngựa, cởi mũ giáp trên đầu, lộ ra khuôn mặt tuấn tú với mái tóc bạch kim xõa rối trên vầng trán đầy đặn, tăng thêm vẻ nam tính quyến rũ cho khuôn mặt tuấn tú đó, khiến nam nữ xung quanh đều không khỏi đỏ mặt lên.

“Anh Diops!”

“Vương tử Diops!”

Hai giọng nói vui vẻ cùng vang lên, hôm nay công chúa nhỏ Agnes và công chúa Aqire ăn mặc hết sức lộng lẫy, hai người cùng lao về phía Vương tử như những chú bướm.

Trì Am khoanh tay đứng trên hành lang nhìn Diops đang khom lưng đón công chúa nhỏ, rồi lễ phép chào hỏi công chúa Agier, sau đó lướt mắt nhìn qua đám đông.

Khi nhìn thấy cô, đôi mắt màu tím xinh đẹp của anh khẽ nheo lại, bên trong là vẻ cảnh cáo không cần nói cũng biết.

Trì Am chưa bao giờ thích kiểu xuất hiện công khai không cần thiết này, nhưng lời cảnh cáo của Vương tử điện hạ quá rõ ràng, cộng với dây leo đang quần trên cổ chân cô từ lúc nào chẳng hay, khiến cô giật cả mình, nhanh chóng xách váy nhảy xuống nhào về phía đội kỵ sĩ.

“Diops, anh đã trở lại rồi.” Cô cười thật ngọt ngào.

Nụ cười quá đỗi ngọt ngào này khiến cho công chúa Aqier chợt có xúc động muốn xé nát nụ cười trên mặt cô.

Diops thả cô công chúa nhỏ xuống, rất tự nhiên tiến tới ôm cô, nói: “Vị hôn thê thân yêu của anh, anh đã về rồi.”

Công chúa Aqier tái mặt vì tức giận, xoay xoay cây quạt cung đình trên tay mà không thể làm gì.

Sau lễ hội mùa xuân cô ta sẽ phải trở lại Enzeris, nhưng Diops và vị hôn thê của anh lại đang phát triển tình cảm rất tốt, không có chỗ cho cô ta chen chân vào, dù không cam lòng đến đâu thì cô ta cũng đành bất lực.

Sau khi Diops nói vài câu với mọi người thì liền ôm lấy Trì Am rời đi.

Họ là vị hôn thê hôn phu của nhau nên dù bây giờ có ở chung một phòng cũng không ai nói được điều gì, thế giới này rất cởi mở.

Falan dắt ngựa đứng trong sân, nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, thần sắc ảm đạm

Trì Am quay đầu lại thì thấy cảnh này, cảm thấy cần phải làm công tác tư tưởng cho Falan, tránh cho anh ta không có tâm trạng tốt sẽ muốn treo cổ tự tử trên cây mất.